3 level ăn uống

0
292

Ăn trong các khoái: Ăn uống, ăn chơi, ăn ngủ, ăn ở, ăn nằm, ăn năn,…

Ai cũng biết ăn là thứ “khoái” số 1 trong tứ khoái. Chính vì vậy mà từ “ăn” luôn đứng đầu khi ghép với rất nhiều hoạt động khác như “ăn uống”, “ăn học”, “ăn ngủ”, “ăn chơi”, “ăn ở”, “ăn nằm”…và cuối cùng là “ăn năn”. Rồi hình thành cả trường phái “sống để ăn” và “ăn để sống”.

Tony chứng kiến nhiều bạn lúc ra quán ăn uống phải dặn “không hành”, “không giá”, “không rau”, “không ớt”, “không….đủ kiểu”. Chắc là từ nhỏ, vì chút mùi vị, vì chút khó ăn ban đầu không thể vượt qua mà đến giờ, và chắc đến già phải khổ sở dặn dò như vậy. Mà nhiều thứ không ăn được (mà đúng là chưa ăn được) có thể là thứ rất cần thiết để nạp vào cơ thể như các loại rau, củ, trái…

Sau thời gian quan sát và đúc kết, Tony thấy có 3 cấp độ ăn uống:

  1. Ăn thứ mình thích: Cấp độ này thì đưa con nít cũng làm được, cứ thấy gì ngon là xử thôi, không cần biết có tốt hay không. Cấp này…”bèo” nhất.
  2. Ăn thứ mình không thích, nhưng tốt cho cơ thể. Bạn nào ở cấp độ này thì nếu là tự nguyện thì đúng là có hiểu biết và quyết tâm xơi thứ mình không thích nhưng cần thiết. Một số khác thì bị ép ăn nên đành ăn, nhắm mắt bịt mũi, nhai vội đủ nuốt. Cấp độ này mang tính còn chịu đựng. Có chịu đựng thì tăng nghị lực thôi.
  3. Thích cái mình nên ăn, hên nhất là sinh ra thì thích ăn đúng cái nên ăn, cái tốt cho cơ thể, và ghét ăn thứ không nên ăn. Mà thường thì không may đến vậy. Nên cần luyện để chuyển từ tâm thế “ráng ăn cái mình không thích mà cần ăn”, sang “thích ăn cái cần ăn đó”.

Cách của Tony thường làm là:

  • Tìm hiểu sâu về thông tin món đó, xem tốt thể nào, hay ho ra sao…để tăng thêm cảm xúc khi ăn. Nói chung khi mình cảm tình thứ gì đó thì tự nhiên sẽ dễ tiếp nhận nó dễ hơn.
  • Ráng diễn sâu tí “wow, món này nhìn cũng ngon đấy chứ, yeah, xơi thôi, ngon mà…”. Cảm giác ngon miệng có cải thiện đó, ít nhất là khoa học đã chứng minh việc diễn này cải thiện được khoảng 15% sự ngon miệng.
  • Tìm thêm vài cách chế biến nó cho ngon hơn. Ví dụ, ngán rau thì xào nó với thịt bò… cứ tùy ý kết hợp với những món mình thích xem sao.

Bài học của Tony:

  • Đời có nhiều thứ mình thích làm mà không nên làm, nhiều thứ mình không thích làm mà cần phải làm. Vậy nên, hơn nhau ở chỗ bản lĩnh. 
  • Dù gì thì cũng phải làm điều cần thiết, nên thay vì làm một cách cam chịu thì hãy tìm cách để làm với tâm thế vui vẻ, nhẹ nhàng và sáng tạo nhất để “enjoy” nó.

Nếu bạn cảm thấy có giá trị với ai đó, hãy chia sẻ cho nhiều người khác nhé! 

Kiến thức là để cho đi mà!

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here