Chắc bạn cũng từng nghe khái niệm về “tiếng nói nhỏ”, hay “tiếng vọng tiềm thức”. Nó là một thế lực hay thì thầm vào tâm trí của mình khi mình cố gắng làm một việc gì đó, hoặc tích cực như “cố lên, bạn làm được mà!”, hoặc “đừng có mơ, làm không được đâu!”, “nhìn lại mình đi, có tốt lành gì đâu mà bày đặt…”
Lấy 1 ví dụ là khi bạn tập hít đất hay gập bụng chẳng hạn. Trước đó bạn hít được 15 cái và nhân lúc sung, bạn đặt luôn cái mục tiêu là 20 cái. Thế là bắt đầu!
Khi bạn hít đến 10, bắt đầu mệt, “tiếng nói nhỏ” bắt đầu thì thầm “cố lên anh bạn, bữa trước hít được 15 cái mà!”. Thế là cố lên được đến 15.
Đến cái 16, “tiếng nói nhỏ” bắt đầu phá đám “đuối rồi đuối rồi; thôi cố quá thành quá cố bây giờ; sáng nay ăn có nhiêu đâu mà hít nhiều, xỉu bi giờ!…” . Và phần lớn sẽ bỏ cuộc trước khi chạm đích 20.
Tất nhiên là tùy ý chí hay nội lực của bạn đến đâu trong hành trình tạo ra những giới hạn (mục tiêu) mới này. Vậy mấu chốt ở đây là kiểm soát “tiếng nói nhỏ” này để nó phục tùng mình mà thì thầm những điều tích cực.
Tony có 3 cách muốn chia sẻ bạn như sau:
- Từng bước chứng minh là mình mà đặt mục tiêu là làm được à! Vài lần vậy thì “tiếng nói nhỏ” sẽ chuyển sang nghĩ là “ông này ghê lắm! Nói được là làm được, cản cũng như không!”. Và lúc đó nó sẽ ủng hộ bạn một cách tích cực. Vì vậy bạn cần phải chứng minh vài lần là mình làm được khi đặt mục tiêu mới. Muốn vậy, mục tiêu bạn cần chỉ vừa đủ khó để đạt được! Cứ tiến từng chút một, quan trọng là liên tục theo thời gian. Cách này thì truyền thông và “cây nhà lá vườn”, tuy nhiên có chút khó với những ai ý chí chưa đủ mạnh.
- Bạn có một người huấn luyện (Coach) để giúp bạn vượt qua trong những lúc phải đấu tranh tư tưởng, những bước ngoặc để thiết lập những giới hạn mới. Cách này thì tốn kém chút!
- Đánh lừa tâm trí. Chiêu này đảm bảo chưa ai biết vì Tony mới khám phá ra khi chạy bộ trên máy tập. Trên máy tập sẽ có một màn hình hiển thị các thông số “km”, “calo’, “thời gian”…Tony sẽ sử dụng 3 thông số này để lừa tâm trí của mình.
Đầu tiên, Tony đặt mục tiêu nho nhỏ thôi (trong tầm của mình).
Khi đến phút thứ 19, Tony liền nhìn qua chỉ số “calo” tiêu thụ thì khoảng 216, thế là Tony lầm bầm trong đầu “thôi chạy tới khi nào được 250 calo”. “Cũng hợp lý.Chốt!”. Tất nhiên đến lúc đó thì chắc chắn là phải tầm 24 phút (chứ không phải là 20 phút như mục tiêu ban đầu). Từ lúc đó, Tony (và cái thằng “tiếng nói nhỏ”) chỉ để ý đến con số 250.
Khi gần đến 250 (cở 242) thì Tony nhìn sang chỉ số “km” và thấy lúc này thì được 4.2km. Số sao mà lẻ quá! Thôi 5km đi cho chẵn! Lúc này “tiếng nói nhỏ” bắt đầu lầm bấm “Nữa à lại đổi tùm lum rồi! Thôi cũng được, chốt 5km”. Mà nếu đạt được 5km thì chắc chắc là phải đến 270 calo, và tầm 35 phút! Haha, một cú lừa rất ngoạn mục tâm trí. Tony quần nó đến khi nó xin tha thì Tony dừng. Thế thôi!
Nếu bạn cảm thấy có giá trị với ai đó, hãy chia sẻ cho nhiều người khác nhé!
Kiến thức là để cho đi mà!