NHÌN & THẤY: Nhìn chắc gì đã thấy!? Thấy vậy chắc gì là vậy!?

0
444

NhìnThấy – hoạt động hàng ngày nghe tưởng chừng rất đơn giản nhưng ẩn chứa đằng sau nhiều bài học sâu sắc đáng để chúng ta ngẫm nghĩ…

Hãy thử khám phá nhé…

NHÌN CHẮC GÌ ĐÃ THẤY!?

Trong một bộ phim hình sự Tony mới xem, có cảnh Điều tra viên bày ra tất cả các hình ảnh hiện trường, đối tượng tình nghi, thông tin về nạn nhân và thông tin liên quan khác… NHÌN tới lui, ngày này qua ngày khác, quên ăn quên ngủ, cố gắng để sâu chuỗi, kết nối lại mọi thứ để THẤY được manh mối phá án… Rồi tua tới tua lui để XEM lại một đoạn video hiện trường để THẤY điều gì đó khác thường…

Thế mới hiểu chúng ta đều NHÌN nhưng chắc gì “đủ” để THẤY!

Trong hàng ngàn thứ ta NHÌN mỗi ngày, hàng trăm thứ lướt qua cuộc đời ta mỗi giờ, liệu ta đã THẤY được bao nhiêu?

Cái THẤY cũng không nhất thiết đến từ đôi mắt – nhìn thấy. Cái THẤY còn có thể đến từ việc nghe thấy, ngửi thấy, nếm thấy, sờ thấy, thậm chí là cảm thấy. Chúng ta đều có các giác quan như nhau, nhưng chúng ta liệu có cùng năng lực THẤY như nhau?

Câu hỏi đặt ra, làm sao ta có thể THẤY được nhiều thứ từ những gì ta NHÌN?

Con người có 2 con mắt, tất nhiên không nói đến nghĩa đen (vì ai cũng 2 mắt!):

  • Con mắt của thế giới hiện tượng => Mắt thường
  • Con mắt của thế giới bản chất => Con mắt tuệ

Với con mắt thường, ai cũng như ai. Với con mắt tuệ, mỗi người tuệ mỗi tầng. Với con mắt của tuệ, ta có thể nhìn thấu được bản chất của sự vật, hiện tượng. Ta luận được cái gì ẩn sau, quyết định sự vận hành của sự vật hiện tượng đó, cái gì là “phần chìm” của tảng băng đang quyết định “phần nổi” của hiện tượng mà ta đang nhìn! (nguyên lý tảng băng)

Vậy làm sao để có con mắttuệ giác?

Tony đúc kết được 2 cách để các bạn tham khảo:

1) Hãy luôn sống trong một tiến trình “Quan Sát – Phân Tích – Đúc Kết”

Đầu tiên, chúng ta tận dụng mọi cơ hội để QUAN SÁT mọi thứ không ngừng, từ những nơi ta đến, từ những sự kiện ta tham dự, từ những thành công/ thất bại của bản thân và người khác, từ những câu chuyện ta nghe, từ những cuốn sách ta đọc… (chứ không phải để nó lướt qua vô thức mà không đọng lại được gì!)

Rồi sau đó đặt những câu hỏi để PHÂN TÍCH, kiểu như:

  • Cái gì vận hành ngầm sinh ra hiện tượng, sự kiện này?
  • Cái gì thật sự là “cái lõichi phối hiện tượng, sự kiện này (trong vô vàn những các nhân khác…)?

(Đây là 2 câu hỏi mà Tony thấy là “đỉnh của đỉnh”. Hãy nhớ “Câu hỏi hay tạo ra giải pháp tốt!”. Tất nhiên bạn có thể thêm nhiều câu hỏi mang tính phân tích khác)

Cuối cùng, bạn sẽ ĐÚC KẾT lại thành một bài học cho mình, đại khái là:

  • Nếu “đánh lại cây bài” này, ta sẽ đánh kiểu gì hay ho hơn? (rút kinh nghiệm cho lần sau)
  • Nếu là ta, ta sẽ làm gì? (rút kinh nghiệm từ người khác)
  • Điều gì hay ta cần ứng dụng cho mình sắp tới? (hành động cụ thể)
  • Nếu đúc kết lại bằng một công thức để lưu truyền hậu thế, thì đó là gì cho dể hiểu nhất? (đào tạo, chia sẽ lại cho người khác)

(bạn có thể sáng tạo thêm nhiều câu hỏi hay ho hơn!)

Vẫn chưa kết thúc vì thứ mà bạn ĐÚC KẾT chắc gì đã đúng. Vậy nên, vẫn phải lặp lại vòng tròn QUAN SÁT – PHÂN TÍCH – ĐÚC KẾT.

Mỗi một lần lặp lại, vòng tròn lại càng to thêm. Vòng tròn càng to, TUỆ NHÃN càng bén!

2) Hãy luôn có mục tiêu, định hướng rõ ràng

Não bộ được trang bị Hệ thống kích hoạt lưới (RAS – Reticular Activating System). Hệ thống này hoạt động như người gác cổng. Nó ghi nhận 34 gigabyte thông tin đến từ 5 giác quan của chúng ta, sau đó, lọc ra những thứ không cần thiết và/hoặc không quan trọng. Đáng kinh ngạc là đến99% tất cả các đầu vào giác quan đều bị tâm trí tỉnh táo bỏ qua (Vì sao? Vì nếu không não chúng ta sẽ bị overload!)

Ví dụ:

  • Bạn đang ở một bữa tiệc với nhiều tiếng ồn. Trong khi trò chuyện, ai đó nhắc đến tên bạn. Bạn nghe thấy tên mình qua mọi tiếng ồn xung quanh. Tại sao? Bởi vì tâm trí vô thức của bạn biết rằng tên của bạn là quan trọng và RAS kích hoạt để bạn nghe THẤY điều đó.
  • Khi em bé của bạn ho hoặc khóc vào ban đêm, hệ thống kích hoạt lưới não bộ của bạn sẽ đánh thức bạn từ giấc ngủ sâu để lochăm sóc em bé. Đó là bởi vì một trong những chức năng của hệ thống kích hoạt lưới của bạn là duy trì sự sống.

Ứng dụng điều này, để có thể THẤY được thứ quan trọng với cuộc đời bạn, hãy lập trình cho RAS của bạn bằng cách xác lập một cách rõ ràng các mục tiêu của mìnhđưa nó vào trí não (tâm trí) của mình thông qua những lần I.V.V.M hoặc S.A.V.E.R.S (nếu bạn chưa rõ về nghi thức I.V.V.M hoặc S.A.V.E.R.S, hãy gõ từ khoá này trên google và tìm hiểu thêm). Điều đó giúp việc thiết lập ý thức rõ ràng về cảm xúc và trải nghiệm mục tiêu, từ đó gia tăng thêm niềm tin và tính quan trọng của các mục tiêu đối với bạn. Khi tâm trí bạn tin rằng, mục tiêu ấy là quan trọng với cuộc đời bạn và bạn nghiêm túc với điều đó, RAS sẽ tự động kích hoạt để giúp bạn THẤY được những gì liên quan. Đấy cũng chính là một phần cơ bản của cái gọi là LUẬT HẤP DẪN.

Tony có một trãi nghiệm thực tế: Tony từng khát khao được ra nước ngoài học gì đó! Vào năm 2000, Tony ngồi uống cafe, tình cờ nghe lỏm câu chuyện bàn tán của bàn bên cạnh, đại khái là có một khóa học mà chính phủ Singapore tài trợ cho các nước kém phát triển bao gồm Việt Nam, Lào, Campuchia, Myanma và Brunei…nhằm giúp Nâng cao năng lực Quản lý tại các Doanh Nghiệp Vừa và Nhỏ (SMEs). Tai lập tức dõng lên nghe ngóng và lập tức tìm kiếm thêm thông tin để đăng ký ngay sau đó. Thời đó internet không nhiều nên Tony tìm đến lãnh sự quán Singapore tại Tòa nhà Sài Gòn Center, 65 Lê Lợi (giờ là Takashimaya đó) để hỏi thêm thông tin và biến điều đó thành hiện thực! Trăm sự nhờ RAS cả đấy! Tham khảo thêm tại https://tonythaison.com/co-hoi-deu-danh-cho-moi-nguoi/

Sẳn luôn, một lưu ý rất quan trọng là vì chúng ta có khuynh hướng chỉ nhìn thấy thứ chúng ta muốn thấy (có câu hát “Anh nói, nhưng tôi chỉ tiếp thu những gì tôi muốn nghe” và điều này này đã được khoa học kiểm chứng), vì vậy, nếu bạn có một niềm tin mạnh mẽ nào đó thì não khó mà để ý, ghi nhớ hay thấy được những thứ đi ngược với niềm tin này!

Ví dụ, tôi tin rằng bạn tôi là một người hay giận dữ. Tôi tin điều đó sâu thẳm trong lòng, và RAS sẽ lọc bỏ những kýức khi người bạn ấy không giận dữ. Điều đó có nghĩa là có nhiều ngày mà người bạn tôi vui cười, nhưng não tôi lại không nhớ nổi những ngày đó. Và tôi tự thuyết phục mình rằng anh ấy là một người hay giận dữ.”

Đây là điều nguy hiểm, và bạn phải cẩn trọng khi thấy mình đang “gắn nhãn” ai đó! Nếu bạn là Sếp, bạn có thể đang tước đi nhiều cơ hội thay đổi của đội ngũ mình!

 

THẤY VẬY CHẮC GÌ LÀ VẬY!?

Có khi nào bạn khẳng định điều gì đó rất là chắc nịch, và sau đó phát hiện ra một sự thật rất là chớt quớt và thấy mình rất làhồ đồ”!  Tony cũng dính nhiều chưởng vụ này!

Ví như,

  • Chúng ta thấy ánh mặt trời trong hiện tại, nhưng thật ra, đấy là ánh sáng của 8 phút trước, khi chúng đi từ mặt trời đến được mắt ta…
  • Chúng ta ngắm nhìn ngôi sao lấp lánh như trò chuyện cùng ta (nên mới có bài hát “ngôi sao hiểu lòng tôi” đấy!), chứ đâu biết thứ ánh sáng lấp lánh đó đã vượt hàng triệu năm để đến được mắt ta và thực tế trong hiện tại – lúc này, ngôi sao có khi đã tiêu từ lâu rồi!

Khoa học đã giúp ta hiểu thứ “thấy vậy mà chắc gì là vậy?”

Trong công việc cũng vậy, có rất nhiều sự hiểu nhầm đã xãy ra trong môi trường công sở, vì chúng ta chỉ nhìn được một góc nhìn hạn hẹp của sự vật hiện tượng và vội vàng “dán nhãn” nó, khẳng định như là chân lý!

Hãy quan sát bức tranh này để thấy có 2 góc nhìn đều ĐÚNG (hình vuông và hình tròn), nhưng chỉ có một SỰ THẬT (hình trụ)

Vậy, chuyện gì sẽ xãy ra nếu chúng ta dừng lại, khư khư giữ mãi quan điểm của mình mà không đi đến tận cùng của Sự Thật?

Gợi ý của Tony là: Hãy tập bắt đầu bằng việc nói: “giờ bạn hãy chia sẻ góc nhìn của bạn, tôi sẽ cố gắng đặt mình vào góc nhìn của bạn để hiểu nó! Sau đó, tôi sẽ chia sẻ góc nhìn của tôi, và mong bạn sẽ cố gắng đặt mình vào góc nhìn của tôi để hiểu! Chúng ta sẽ cùng nhau đi đến tận cùng để tìm ra Sự Thật (cái hợp lý nhất!). Okie?”  

Trong cuộc sống thì sao?

Hãy hiểu rằng, con người luôn có 2 mặt: tốtxấu (vì nếu đã có cái TỐT, hẳn cái XẤU cũng cũng đã tồn tại rồi – Lão Tử). Vậy thì trong những khoảng khắc vì bốc đồng, ai đó làm việc gì đó khiến bạn bị tổn thương, hãy đừng “dán nhãn” chỉ bởi hành động đó. Việc đó chỉ sẽ khiến mọi thứ tồi tệ hơn! Hãy nghĩ về những điều tốt mà họ đã làm từ trước giờ mà bao dung… Bạn có thể sẽ khiến những thứ XẤU ấy không có cơ hội bộc phát nữa! Đấy mới chính là năng lực mà bạn muốn có, đúng không?

Hãy nhớ: “Khả năng tập trung những tình cảm tích cực trong những lúc bị áp lực căng thẳng là tâm điểm của khả năng lãnh đạo hiệu quả!”.

Một điều quan trọng nữa là ý nghĩa của sự việc phụ thuộc vào góc nhìn bi quan (tiêu cực) hay góc nhìn lạc quan (tích cực) của bạn. Nếu bi quan, bạn sẽ chỉ THẤY những khó khăn; Nếu lạc quan, bạn sẽ chỉ THẤY cơ hội. Khó khăn và Cơ hội: Tụi nó luôn song hành cùng nhau!

Quan trọng là bạn đủ TUỆ để biết “sợ hải hữu ích” mà phân tích lường trước mọi khó khăn để đưa ra giải pháp ứng phó và biết “lạc quan nhưng không lạc lối” mà nhìn thấy những cơ hội đổi đời từ khó khăn! Ăn nhau ngay chính “khúc cua” này!

Hãy thử ứng dụng cho thách thức suy thoái sắp tới xem!

Tóm lại, NHÌN & THẤY tưởng chừng đơn giản, nhưng nâng tầm lên thì khối việc phải nhìn nhận lại! Hãy thử đánh giá bản thân mình và chọn vài thứ ứng dụng để giúp cái NHÌN và cái THẤY của mình thêm phần THÔNG TUỆsâu sắc nhé!

Nếu bạn cảm thấy có giá trị với ai đó, hãy chia sẻ cho nhiều người khác nhé! 
Kiến thức là để cho đi mà!

Coach Tony Thái Sơn
Doctor of Business Administration
Master of Development Economics 
Business Coach – ActionCOACH
tonythai@actioncoachcbd.com 
Tel.: 091 908 1356

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here