Tony có duyên với Trung Nguyên Cafe đến 2 lần!
Lần đầu là vào năm 2008 lúc còn làm Giám đốc Marketing cho San Miguel Beer thì nhận được offer của Trung Nguyên Cafe cao hơn gần 50%. Thế là Tony nộp đơn! Sếp Tổng của Tony lúc đó là một anh người Philippines rất hiền lành, dễ thương. Thuyết phục không được, Sếp Tổng thông báo qua văn phòng Tập đoàn và Tony được mời đi công tác một chuyến qua Head Quarter ở Phillippines để gặp Chủ tịch mảng Bia của San Miguel. Thế là Tony đành phải ở lại làm tiếp sau khi được điều chỉnh lương bằng với mức được Trung Nguyên offer. Chiêu tăng lương này có vẻ hiệu quả đây!
Lần thứ 2 là vào năm 2010, lúc Tony làm Giám đốc Marketing tại Nguyễn Kim. Lần này thì Tony quyết định đầu quân về làm Giám đốc Marketing của Trung Nguyên. Và Tony bắt đầu biết uống café từ dạo đó, còn trước đó thì chỉ beer và… sinh tố thôi!
Vào Trung Nguyên quả thật rất nhiều bỡ ngỡ với rất nhiều “concept” mới, “ngôn từ mới” đầy tính lý tưởng và những khát vọng cao cả. Nói thật là lúc đó Tony cũng còn rất là “cơm áo gạo tiền”, chả có lý tưởng gì… nên cứ thấy sao sao! Trong đầu cứ nghĩ “uống café thôi mà, có cần lăng xê dữ vậy không?!”. Mà lúc đó Tony là Giám đốc Marketing, nếu bản thân còn không thấm cái lý tưởng này thì làm sao truyền thông có cảm xúc được đây!?
Chắc cũng nhận ra điều này nên Anh Vũ rất chịu khó mời Tony uống café vào buổi sáng và nói chuyện. Lần đầu lên tầng làm việc của A.Vũ, Tony ngộp luôn với cái thư viện sách chắc cỡ bằng 1 cái Nhà sách Fahasa, đặc biệt đều là những cuốn sách tinh hoa. Tony rất khâm phục về kho tàng kiến thức của A.Vũ và đội ngũ những nhóm bằng hữu tinh hoa xung quanh có cùng lý tưởng. Lúc đó A.Vũ hay tổ chức gặp mặt nhóm bạn hữu này tại một trang trại ngựa của A.Vũ tại ma-đờ-rắc, Đắk Lắk để luận bàn lý tưởng và kế hoạch mang tầm quốc gia.
Sau gần 2 tháng làm việc cùng A.Vũ, Tony bắt đầu thấy rối và bí trong việc chuyển hóa những tầm nhìn lý tưởng cao siêu này một cách nhẹ nhàng và thuyết phục vào những ly cà phê, bịch café Trung Nguyên. Cộng với việc 4 tay trợ lý của A.Vũ lúc này vây xung quanh “khủng bố” mọi người bằng các thuyết giảng đủ kiểu (mà không biết có hiểu được cao ý của A.Vũ không nữa). Thế là Tony quyết định rời Trung Nguyên quay về Nguyễn Kim nhận một vị trí mới và hấp dẫn hơn!
Bài học của Tony:
- Thế giới nếu thiếu những con người có lý tưởng cao đẹp thì khó có được những thành tựu mọi mặt như hôm nay. Trong hành trình chứng minh lý tưởng của mình, hẳn những người như Anh Vũ sẽ gặp rất nhiều khó khăn để vượt qua, vì có câu “thiên tài là một thằng điên, cho đến khi được chứng minh không phải là vậy”. Người có lý tưởng cao đẹp hẳn đã có trí tuệ và đạo đức, nên cũng cần nghị lực cho hành trình chứng minh điều người khác chưa nhận ra.
- Từ lý tưởng đến hiện thực hóa nó vẫn là một chặng đường dài phải vượt qua. Lý tưởng càng lớn, càng cần nhiều cộng sự đồng hành. Cộng sự chỉ có thể đồng hành nếu độ vênh về “trí tuệ, tư tưởng” không quá xa. Vì vậy, việc quan trọng nhất chính là xây dựng & dìu dắt một đội ngũ cùng “tư tưởng, trí tuệ” để có thể làm cùng nhau. Ngạn ngữ có câu “Muốn đi nhanh, đi một mình. Muốn đi xa, đi cùng nhau” là vậy!
Nếu bạn cảm thấy có giá trị với ai đó, hãy chia sẻ cho nhiều người khác nhé!
Kiến thức là để cho đi mà!