Có bao giờ bạn thử tưởng tượng, hình dung về đám tang của chính mình chưa?
Đầu tiên nghe thì có vẻ điên rồ, nhưng khi Tony nghe đâu đó về ý tưởng này thì cũng thử trải nghiệm nó.
- Đầu tiên là sự hỗn loạn của những người thân với mất mát này.
- Rồi mọi thứ rối lên khi kịch bản cho một sự kiện rất quan trọng và cũng rất nhiều thứ phải làm này chưa hề có sự chuẩn bị trước. Và mọi thứ bắt đầu diễn ra…
- Tony được đưa vào cái hòm chật chội, tối tăm và ngột ngạt, được lót và che chắn với hoa, trà xung quanh. Rồi chợt nhận ra, mình ra đi chỉ như vậy, một bộ đồ không nút áo và cũng kg mang theo được gì. Bỗng nhớ đến câu “bạn đến thế giới này với 2 bàn tay trắng và cũng ra đi với 2 bàn tay trắng”.
- Những người thân và bạn bè bắt đầu đến viếng. Nhìn vào ánh mắt của họ khi thắp nén nhang, chợt nhận ra rằng giá mà mình quan tâm đến họ nhiều hơn lúc còn sống. Giá mình dành nhiều thời gian để gặp họ hơn nhỉ! Giá mà…
- Rồi họ ngồi nán lại bên ngoài một lúc để trò chuyện cùng nhau. Đây có vẻ là phần quan trọng nhất. Họ nhắc đến Tony về những gì nhỉ? Với tư cách là một người bạn? Với tư cách là một người Sếp, người đồng nghiệp? Với tư cách là một công dân trên thế giới này…? Thật kỳ lạ lúc đó Tony lại hồi hộp và nhận ra mình muốn họ nhắc đến mình thế nào và di sản lớn nhất mà Tony muốn để lại cho cuộc đời này là gì rồi. Đó thật sự là một khoảnh khắc chạm vào những giá trị cơ bản và sâu xa nhất trong tâm hồn mình. Và có vẻ những gì mà Tony làm trước giờ bằng nhiều nỗ lực, thời gian…có vài thứ xa rời những thứ mà mình muốn họ nhắc đến.
Đây thật sự là một trải nghiệm thú vị mà Tony khuyên các bạn hãy thử ít nhất một lần nhé! Một khi chúng ta nhận thức được cái chết, và cảm nhận nó, chúng ta sẽ có thái độ hoàn toàn mới mẻ về cuộc sống. Bạn cũng sẽ trân trọng cuộc sống hơn, mở rộng lòng tha thứ và hàn gắn mâu thuẫn với bạn bè, gia đình. Hiện nay một số nước còn có dịch vụ tổ chức đám tang giả luôn để trải nghiệm cái chết thêm sống động.
Bài học của Tony:
- Luôn phải chuẩn bị cho kịch bản này với sự chu đáo cần thiết: Một bản có tên “Hướng dẫn các bước khi Tony tạm biệt thế giới” với chi tiết từng thứ, kể cả cái “quỹ đen nho nhỏ” cho các tình huống cá nhân được giấu ở đâu J, các khoản nợ ân tình cần trả (còn ai đó mà nợ Tony thì thôi cho xù), và nhiều thứ giấy tờ quan trọng khác. Tất cả được bỏ trong 1 cái hộp khóa lại và chỉ mở khi đến lúc.
- Con người thật dễ sa ngã vào chiếc bẫy của đời thường, của cuộc mưu sinh hàng ngày. Họ lao vào làm việc ngày một nhiều hơn để leo lên bậc thang cao nhất của chiếc thang danh vọng, để rồi phát hiện ra rằng chiếc thang đó bắc nhầm bức tường. Và những thắng lợi giành được bằng những thứ còn quý giá hơn chính nó. Chúng ta đến thế giới này với 2 bàn tay trắng và cũng ra đi với 2 bàn tay trắng (“You can bring nothing”). Vậy đừng chỉ làm mọi thứ để cho bản thân ta, hãy làm mọi thứ cho mọi người xung quanh, cho cộng đồng… Đó mới là một cuộc sống tự hào và có ý nghĩa!
Hãy thử trải nghiệm và chia sẻ là bạn rút ra được điều gì nhé!
Nếu bạn cảm thấy có giá trị với ai đó, hãy chia sẻ cho nhiều người khác nhé!
Kiến thức là để cho đi mà!